Một
Anh đưa em đến một cái hồ bơi lớn, bên cạnh là những cây cối cây táo, trời đẹp, đầy hứa hẹn. Anh nói: “Em ơi, anh đưa em đến đâu đó chơi, ok?” Em cười, nói: “Anh, em rất vui.”
Anh đưa em xuống hồ bơi, đưa em đến bờ bơi, cho em một cái bơi lô. Em bơi, chơi, cười, rất vui. Anh cũng cười, nhìn em với đôi mắt đầy ân cần.
Hai
Anh đưa em đến một cái thang máy, nói: “Em ơi, anh đưa em lên cao, chơi thang máy, ok?” Em cười, nói: “Anh, em rất vui.”
Anh đưa em lên cao, em nhìn ra khỏi cửa sổ, thấy những ngọn đồi, những con suối, cả thế giới đều rất đẹp. Anh hỏi: “Em ơi, anh đưa em đến đâu đó chơi, có vui không?” Em cười, nói: “Anh, em rất vui.”
Ba
Anh đưa em đến một cái sân chơi bóng bầut, nói: “Em ơi, anh đưa em chơi bóng bầut, ok?” Em cười, nói: “Anh, em rất vui.”
Anh và em chơi bóng bầut, ném bóng, đánh bóng, cười, rất vui. Anh nhìn em, mắt anh đầy ân cần.
Tư
Anh đưa em đến một cái sân chơi trượt băng, nói: “Em ơi, anh đưa em trượt băng, ok?” Em cười, nói: “Anh, em rất vui.”
Anh và em trượt băng, trượt lượn, trượt nhanh, cười, rất vui. Anh nhìn em, mắt anh đầy ân cần.
Năm
Anh đưa em đến một cái sân chơi bóng rổ, nói: “Em ơi, anh đưa em chơi bóng rổ, ok?” Em cười, nói: “Anh, em rất vui.”
Anh và em chơi bóng rổ, ném bóng rổ, đánh bóng rổ, cười, rất vui. Anh nhìn em, mắt anh đầy ân cần.
Sáu
Anh đưa em về nhà, bước vào phòng khám. Anh hỏi: “Em ơi, anh đưa em đến đây để gì?” Em trả lời: “Anh đưa em đến đây để chơi.” Anh cười: “Em ơi, anh sẽ cho em một cái quà vui.” Em hỏi: “Anh sẽ cho em cái quà gì?” Anh gật đầu: “Một cái quà rất vui.”
Anh ra khỏi phòng khám, trở lại với một cái hộp. Anh mở hộp ra, là một cái áo sơ mi đẹp. Anh cho em áo sơ mi đó và nói: “Em ơi, anh đã cho em cái quà vui nhất.” Em cười: “Anh, em rất vui.”
Bảy
Anh đưa em đến một khu du lịch đẹp, nói: “Em ơi, anh đưa em đến đây du lịch, ok?” Em cười: “Anh, em rất vui.”
Anh và em du lịch khắp khu du lịch đó. Anh cho em những quà tạp hóa đẹp, ăn uống ngon, chơi trò chơi thú vị. Anh nhìn em và cười: “Em ơi, anh đã cho em một chuyến du lịch vui nhất.” Em cười: “Anh, em rất vui.”
Tám
Anh đưa em trở về nhà. Anh hỏi: “Em ơi, anh đã cho em nhiều thứ vui rồi sao?” Em trả lời: “Anh đã cho em nhiều thứ vui lắm rồi.” Anh cười: “Em